Thứ Bảy, 27 tháng 10, 2012

HUẾ - HỘI AN - ĐÀ NẴNG KÝ SỰ !! (3)

Sáng ở Hội An, trời có chút mưa, không khí ẩm ướt, khá thanh bình. Mùa cỏ dại hòa với mùi đất thật ngọt ngào, dễ chịu. Tôi ăn sáng tại nhà hàng ven sông, nơi tôi ngồi có tầm nhìn khá đẹp, nhìn thẳng ra sông Hoài thơ mộng, bình yên. 
 Vẫn như 2 ngày qua, tôi ăn sáng vội vàng để còn lên đường, tranh thủ lúc không có người, chụp 1 tấm hình nơi thi vị này.
Rời khỏi resort lúc 9g, chúng tôi còn khảo sát thêm vài khách sạn và resort tại Hội An:
Bạch Đằng Hội An - nhìn bề ngoài rất bề thế, bên trong thì rất bình dân và không khá hơn 2* tại SGN là mấy. Phía sau hậu viên có hồ bơi rất lớn, cơ sở hạ tầng tốt nhưng có lẽ vì thuộc nhà nước quản lý nên nó đang xuống cấp và thiếu nhân sự trầm trọng.
 Nhìn hồ bơi thật hấp dẫn phải không nào, nó thuộc Golden Sand - resort 4* đúng chuẩn, phòng ốc cùng đội ngũ nhân viên chuyên nghiệp, đặc biệt gần biển.
 Hội An Trails, resort có diện tích rộng nhất nằm trong khu phố, có kiểu kiến trúc đặc trưng nhà cổ và hoàn toàn không có thang máy. Nếu có người già, không nên ở đây, vì không có thang máy và bật cầu thang cũng khá cao. Phòng tương đối nhỏ, muỗi cũng khá đông đúc vào mùa mưa.
Sunrise Hội An - resort nằm sát mé biển, có dãy hồ bơi cực lớn và kéo dài từ sảnh đến tận bãi tắm. Thiết kế trang nhã, phòng nằm trên dãy trụ hình xương cá, đảm bảo toàn bộ các phòng đều nhìn ra biển. Điểm nghỉ dưỡng tuyệt diệu. 
Lang thang quanh các khu resort này đến tận 1g, chúng tôi nghé vào một trong những nhà hàng chuẩn nhất tại Đà Nẵng

Nơi đây hải sản rất tươi ngon và giá cả khá hợp lý. Ông chủ nhà hàng còn rất trẻ vì vậy rất năng động trong việc kinh doanh. Anh nắm bắt ý khách hàng rất nhanh vì vậy những đoàn khách đã từng ăn tại đây đều muốn quay lại lần hai (trường hợp này rất hiếm đối với dịch vụ nhà hàng tại khu vực miền Trung).
Buổi chiều vẫn tiếp tục khảo sát khách sạn, lần này là tại Đà Nẵng: 
 Hoàng Anh Gia Lai - 5*; tọa lạc ngay trung tâm Tp.Đà Nẵng, hình ảnh đẹp lung linh thế nhưng hoàn toàn không xứng với tầm 5*. Sảnh rộng, thiết kế đơn điệu và cực nhàm chán. Phòng tuy rộng, nội thất đắt tiền nhưng không đồng bộ, nó giống như 1 cái áo bị vá, chỗ đẹp chỗ xấu. Nói chung thật sự không đáng 5*.
 Hyatta Regency - cũng thuộc đẳng cấp 5*, mới, cực hiện đại, nội thất, thiết bị không có gì để chê, chỉ duy đội ngũ nhân viên là không chấp nhận được. Thiếu chuyên nghiệp, không thiện cảm và nếu không muốn nói là rất chảnh chọe. Tôi đã lịch sự thông báo trước về việc khảo sát thế mà không có 1 nhân viên nào chào đón, thái độ của lễ tân rất dửng dưng, chỉ bảo đợi chút và tôi ngồi chờ gần 5' mới có người hướng dẫn. Tôi rất không thích thái độ như thế, dù là ai thì cũng là khách, mà đã là khách thì phải thân thiện, nhiệt tình. Tôi thấy tội nghiệp cho các bạn phòng kinh doanh, họ đã mời chào và quảng cáo rất tốt về khách sạn, thế mà thái độ tiếp khách của lễ tân cứ như tạt nước lạnh vào mặt. Thế này thì làm sao mà quảng bá du lịch nhỉ!
 Intercontinental Đà Nẵng - resort 5* chuẩn chiếm lĩnh hoàn toàn 1 góc bán đảo sơn trà, với 1 bên là rừng, một bên là bãi biển hoang sơ tuyệt đẹp. Thiết kế khá lạ, ấn tượng với các phòng dựa vào vách núi. Tuy nhiên, vẫn là căn bịnh triền miên, thái độ của nhân viên từ lễ tân đến bảo vệ làm tôi chỉ muốn bỏ đi ngay lập tức. Cứ như họ được đào tạo từ quân đội ra, chán!
Vinpearl Luxury Đà Nẵng - resort 5* đúng chất Luxury, tuyệt là từ mà tôi dùng cho resort này từ nhân viên cho đến phòng ốc.
Lê lết đến 5g chiều, chúng tôi ghé qua chùa Linh Ứng - một trong những ngôi chùa nổi tiếng nhất Đà Nẵng. Chùa có tượng quan âm cao 67m bên trong là 17 tầng. Nền chùa toàn bộ lát đá trắng với các bức tượng tạc 18 vị la hán từ đá non nước sống động. Tôi không có thời gian để tham quan hết cảnh chùa, thậm chí là vào điện thắp nhang. Chùa quá lớn, quá rộng và quá đẹp.
Có mặt tại Mercue Đà Nẵng vào lúc 6g, chúng tôi chỉ có 1g để nghỉ ngơi và tiếp tục đi khảo sát nhà hàng cùng khách sạn. Dịch vụ tại Đà Nẵng có phần tốt hơn, có lẽ do người dân ở đây tiếp xúc với du lịch nhiều chăng?! Thêm 1 điều nữa, người Đà Nẵng rất tự hào về thành phố của mình, anh tài xế cho chúng tôi là người Đà Nẵng, anh bảo tôi cứ yên tâm, tối đi chơi thoải mái, không có cướp giật đâu, đường ở đây cũng khỏi cần đeo khẩu trang, không có giống SG, ồn ào, bụi bỏ xừ!. Tôi hỏi lại "anh nói vậy không sợ người SG buồn hả", anh chàng tỉnh bơ "tui nói thiệt mà, buồn gì mà buồn sự thật là vậy, với lại chị là dân SG tui mới nói chớ dân Bắc hả là tui im, họ thù dai lắm, tui hông thích". À, hóa ra có cả cái vụ phân biệt vùng miền nữa nè.

Thứ Năm, 18 tháng 10, 2012

WILL SMITH - I LIKE HIM!

Mình thích hai bố con nhà này trong bộ phim tình cảm nổi tiếng The Pursuit Of Happyness lấy nội dung từ một nhân vật có thật. Hai cha con nhà này đóng quá tuyệt vời. I love it!!!