Thứ Tư, 10 tháng 7, 2013

DẠY CON XÀI TIỀN!

Đây đang là vấn đề nóng của diễn đàn chúng ta (nói thế cho nó xôm, thiệt ra có mình tui nóng thui). Tình hình là bà mẹ hơi già (là tui đó), có 1 cuộc tranh luận nhỏ nhỏ với cô gái trẻ (6 tuổi) về vấn đề tiền bạc như sau: 

1. Buổi sáng, con gái ngập ngừng bày tỏ:
- Mẹ, bạn Hồng Thanh trong trường con được ba cho tiền mua bánh và đồ chơi đó, vậy con có được không?!
- À, để mẹ coi (suy nghĩ vài giây vì nó đề cập vấn đề này đột ngột quá, phải tìm cách hoãn binh thôi). Sáng nay mình đi học trễ rồi, chuyện này để chiều về mẹ con mình nói sau hé. ok baby?
- ok mom
2. Tối, sau khi an vị trên giường, con gái trở lại vấn đề (nó nhớ dai thiệt, mình cố tình né không nói tới mà nó vẫn nhớ, hazaii)
- Mẹ, chuyện cho tiền đó, mẹ tính sao?
- Ừa, vậy con nói mẹ nghe, trong lớp có bao nhiêu bạn được cho tiền hả con?
- Dạ, có 2 bạn hà
- Lớp con có 30 bạn, mà chỉ có 2 bạn được cho tiền, chứng tỏ không phải bạn nào cũng được xài tiền. Mẹ nói con nghe nè, có vài điều con cần phải biết (cái này sọt trên gu gồ, các tiến sĩ bảo là trẻ 6t đã nhận thức về tiền bạc, vì vậy phải giải thích rõ ràng, không được đàn áp).
Thứ 1: Muốn có tiền phải lao động, như ba mẹ phải đi làm mới có tiền cho con, không tự dưng có tiền mà xài. 
Thứ 2: con chưa học đếm số và thành thạo việc cộng trừ vậy sao con có thể biết mà mua hàng.
Nói tới đó, nó ngắt ngang:
- Con biết mà, mua đồ chơi có 5.000 thôi
- Ok, vậy giờ mẹ ví dụ hé, con có 10.000, con mua hết 5.000 vậy cô bán hàng thối lại cho con bao nhiêu?
- Dạ ... ngắc ngứ 1 hồi nó đáp, thối lại con 2.000
- Con sai rồi, thối lại 5.000. Con thấy chưa? con chưa biết cộng trừ thì không thể xài tiền được. 
- Nhưng con hứa là mai mẹ cho con tiền mua đồ chơi mà, giờ không có con nói sao với bạn (nói tới đây nàng rưng rưng nước mắt)
- Chuyện này con có thể nói với bạn là "mẹ mình nói muốn có tiền phải lao động, có lương mới được xài, mình sẽ lao đông kiếm tiền vào tuần tới, khi nào có lương mình sẽ mua đồ". Bạn con sẽ không chọc ghẹo con đâu.
- Vậy làm sao mới có lương hả mẹ?
- Như vầy, mỗi tuần con có công việc là quét nhà 2 lần, mỗi lần con xong việc và làm tốt, mẹ sẽ trả lương cho con 2.000
- Nhưng 2.000 đâu có đủ mua đồ chơi, đồ chơi 5.000 lận. 
- Vấn đề là con phải để dành thôi, con có con heo đó, con để dành trong 3 ngày là con có 6.000 rồi. 6.000 lớn hơn 5.000 chưa?
- Dạ lớn
- Vậy đủ mua đồ chơi chưa? 
- Dạ, đủ. Nhưng mẹ ơi, bữa giờ con phụ mẹ rửa chén, lau nhà, xếp đồ đó, con có được tính lương không?! 
(con nhỏ này lẹ ghê, mình không nghĩ nó nhạy bén dữ vậy). 
- Àh, chuyện đó thì không, vì chúng ta chưa có thỏa thuận. Bắt đầu từ hôm nay mới có lương. Thêm nữa, không phải chuyện nào mẹ nhờ cũng tính lương đâu nhe. Chuyện nào mẹ nói là công việc quan trọng thì mới tính lương. Con hiểu chưa?!
- Dạ, ok mom. 
- Good, giờ ngủ nhé, mai đi học.
Thế là nàng ta ngủ ngon lành không mè nheo vụ tiền bạc nữa, sáng ra cũng rất vui vẻ đi học. 
Dạy trẻ bây giờ không giống như xưa, ngày xưa chỉ mới hỏi thôi, là bị nạt ngang rồi. Hại não quá!!! 
Bà con chú bác có cao kiến gì hay hơn không? chỉ tui dzới! đa tạ

Thứ Hai, 8 tháng 7, 2013

I'M BACK!

Sau một thời gian dài ngưng hoạt động vì bị khủng bố một cách phi lý và vô cùng lãng nhách. Mình bình tâm để open lại cái blog này, vì mình vẫn muốn được chia sẻ tâm tư.
Đơn giản chỉ thế thôi.