Đọc cái tiêu đề đủ biết là nói đến ai rồi bạn nhỉ?! Lính nhí nhà mình mới bị đòn tối qua. Chuyện là vầy, ba mẹ có một quy định rất rõ ràng và nghiêm túc là "không ai được bênh vực khi ba hoặc mẹ đang áp dụng hình phạt đối với lính nhí", quy định này đến thời điểm hiện tại vẫn còn giá trị, thế nên mới có chuyện như sau:
9g tối, lính đã yên vị trên giường, nhưng không ngủ, vẫn hát hò lung tung. Chỉ huy mẹ dụ:
- Ngoan đi con, ngủ ngoan mai dậy sớm đi học chứ, con dậy trễ mấy bạn đi học hết bỏ con lại à
- Để con hát xong đã rồi ngủ
- OK
Một bài, hai bài vẫn chưa chịu ngủ
- Thôi đủ rồi, ngủ đi, không thôi tí ba vô ba đánh đòn à.
- Con bận tã rồi, ba không đánh đâu (ý là mặc tã rồi, bị đòn không đau).
- Ba không đánh đít mà ba đánh vô chân, ba giận ba phạt là mẹ không binh đâu nhe
Tình hình vẫn không thay đổi. Lát sau có tiếng ba, mẹ lại hù:
- Ba vô tới rồi, ngủ ngoan nào, bé ngoan là phải nghe lời.
- Nhưng bé ngoan chưa buồn ngủ.
Đến nước này thì bó toàn tập, đành đợi ba vô thôi
- Sao con chưa ngủ, chắc phải bị đòn quá (quơ tay làm bộ lấy cây roi)
Ba chưa kịp làm gì là lính nhí hét ầm nhà, khóc mếu máo:
- Mẹ ơi cứu con, ba đánh con bể mông rồi
Trời ạ, chưa cầm tới cây roi mà nó la đánh bể mông, nín cười không nổi.
- Mẹ xin lần này thôi nhe, lần sau mẹ nói không nghe, ba đánh ráng chịu.
Lính nhí khóc thút thít rồi rúc đầu vô lòng mẹ, mắt nhắm tịt và chỉ một lúc sau là ngủ ngon lành, nước mắt còn đọng quanh mi. Thiệt tội nghiệp.
Ba và mẹ: đúng là nhát đòn mà lì gớm.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét