Thứ Tư, 27 tháng 1, 2010

SUY TƯ - 9/12/09

Tháng 12, có gì lạ?! bình thường như bao cái tháng 12 khác, nhưng tháng 12 của năm 2009 là tháng đáng nhớ, vì tôi đã kết hôn được 4 năm. Quãng thời gian rất ngắn trong cuộc đời, nhưng lại rất dài cho một cuộc hôn nhân. Mấy đứa bạn thân của tôi bảo nhau, nếu sống vui vẻ với nhau qua khỏi 5 năm đầu của cuộc hôn nhân, thì đôi vợ chồng đó sẽ sống với nhau đến già. Bởi vì, 5 năm đầu giống như một cỗ máy chạy thử vậy, phải xem nó ăn rơ hay không, vận hành tốt hay không, nếu không phải sửa chữa làm cho nó hoàn hảo và nếu vẫn không thể sửa nó thì giải pháp tốt nhất là mua cái mới, điều đó cũng đồng nghĩa với việc tan vỡ một gia đình. Do đó, bọn bạn tôi kết luận phải cố gắng vượt qua 5 năm đầu, có như thế mới biết tình yêu của tôi có bền vững hay không?! ngẫm lại, cũng có lý quá chứ. Bây giờ, cỗ máy hôn nhân của tôi đã chạy gần hết thời gian thử thách, quãng thời gian còn lại chắc cũng sẽ vượt qua thôi, vì đến tận bây giờ, trải qua nhiều sóng gió, căn hộ bé nhỏ 3 người của tôi vẫn bình yên. Sáng nay, khi tôi còn ngái ngủ, thì ox đã dậy, thay đồ đi làm và nhẹ nhàng hôn lên má tôi, y như 4 năm về trước, khi chúng tôi vừa cưới. Cảm giác ngọt ngào đó, không hề thay đổi theo năm tháng mà dường như nó ngọt ngào và thi vị hơn. Nhất là khi tôi không còn là 1 cô gái trẻ, mảnh mai và dễ thương như ngày nào, tôi giờ đã sinh con, mập ra, xấu xí (đó là do tôi thấy vậy), anh vẫn vậy, anh bảo, trong mắt anh em chưa bao giờ là cô gái đẹp, cũng chưa bao giờ anh khen em đẹp nhưng em là cô gái anh yêu, là bx dễ thương của anh, là người mẹ tuyệt vời của con anh thế nên bây giờ hay nhiều năm sau nữa, em trong mắt anh vẫn thế, không hề thay đổi từ ngày mới yêu cho đến cuối đời. Hẳn người vợ nào nghe chồng nói thế mà chả chết, đúng không?! cũng sẽ nghĩ: ối dào, khéo nói quá". nhưng tôi tin anh nói thật.

Cũng như nhiều bà vợ khác, cuộc sống cơm áo gạo tiền, làm cho tôi luôn so đo, tuy tôi không nói ra, nhưng anh biết, tôi không hài lòng với cuộc sống vật chất hiện tại. Tôi cũng từng ganh tỵ khi thấy chồng của bạn giỏi hơn, thành đạt hơn chồng tôi. Tôi cũng từng ao ước giá như mình chọn một ông chồng giàu có thì khỏe biết mấy. Rồi tình cờ tôi gặp lại người yêu cũ, anh giờ là người đàn ông rất thành đạt, vợ đẹp, con ngoan, tiền xài không hết. Nhưng sao tôi không tìm thấy ở anh sự ngọt ngào của gia đình, anh kể về sự giàu có của mình với một thái độ rất thờ ơ, nói về con rất lạnh lẽo và với vợ rất vô tình. Bỗng dưng, tôi lại so sánh, dù biết rằng sự so sánh rất khập khiễng. Rồi tôi chợt nhận ra, tôi đang đứng núi này nhìn núi nọ, hay như người ta thường nói " con cá sổng là con cá to", với tôi, con cá sổng to thật, nhưng có lẽ nó không ngon. Nó không có vị ngọt của tình yêu, vậy nếu so sánh giữa vật chất và tình yêu, tôi sẽ chọn cái nào. Tôi lại tư duy tiếp. À, khi già sống trong 1 ngôi nhà lạnh lẽo có thú vị hơn sống trong 1 căn hộ nhỏ bé mà có người chia sẻ!? Có lẽ là vế thứ 2. Chọn lựa không dễ dàng gì, vì chọn cái gì cũng thuộc vào mình cả, tốt xấu đều do mình ra. Tôi rất yếu đuối và rất thích nói chuyện, cũng như rất thích được hôn vào mỗi buổi sáng, vậy thì tôi biết tôi nên chọn gì rồi...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét