25.10.2016
Cách đây 9 năm, một con oắt con chào đời, trong sự mong chờ đầy hào hứng xen lẫn mệt mỏi của cả ba và mẹ. Nó nặng đúng 3kg, đen thui và hét rất to. Rồi nó từ từ lớn, mà không trong mắt ba mẹ nó, nó lớn nhanh quá. Mới hồi nào ẵm nó trên tay chạy rần rần, mà giờ đến cõng nó cũng không muốn nổi (nó lớn nhanh hay tại mình già?). Rồi nó biết đi, biết chạy, biết nói và giờ nó biết lý sự luôn. Nó rất là ma lanh, nó biết ba nó yêu nó vô điều kiện, nó biết nó là cục cưng của ba nó và nó cũng cực kỳ biết cách nhõng nhẽo với ba. Tuy vậy, nó cũng hiểu chuyện và rất tâm lý, hôm nay sinh nhật nó, nó vui sướng nhận quà từ ba và mẹ nó, nó cười thật tươi, dù ba và mẹ nó vừa nói từ chối tổ chức sinh nhật nó trong hôm nay, lý do là ông ngoại bệnh. Yêu cái con lùn đen này quá...
Mẹ sẽ không bao giờ để con gái tắt nụ cười trên môi nhé.