Bức thư mẹ viết cho con gái
Sẽ không bao giờ là sớm để viết ra những bài học mà mẹ đã được trải nghiệm. Chỉ vài năm nữa thôi là con đã bắt đầu học hỏi những chuyện tình yêu, cư xử... Mẹ mong muốn con trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ, khôn ngoan; biết tận hưởng cuộc sống.
1) Luôn đặt câu: “Tôi làm vì tôi muốn thế!” Mẹ ghét cay đắng những câu từ kiểu “hy sinh” “dâng hiến”.. vốn được tô vẽ bằng những mỹ từ, phẩm chất... này nọ; nhưng với mẹ thì nó đáng quẳng vào sọt rác. Nó làm người phụ nữ ở thế bị động, dễ tổn thương và trở nên ngớ ngẩn. Con yêu ai đó, hôn ai đó.. vì con muốn thế; vì làm thế cả hai cùng hạnh phúc; chứ không phải con hôn ai đó chỉ vì anh ta muốn thế. Mẹ chẳng thấy thương những người lảm nhảm: “Tôi đã dâng hiến cho anh ta, giờ anh ta bỏ tôi, tôi chỉ muốn chết”.
Mẫu người đó đáng trách trước khi đáng thương. Hãy tận hưởng hạnh phúc bằng bằng sự chủ động, khôn ngoan, hiểu biết; và mạnh mẽ cắt đứt khi mình không muốn tiếp tục, đừng ép mình điều gì. Đã có nhiều cô gái phải trả giá bằng cả cuộc sống, thậm chí mạng sống của mình vì những kiểu “hy sinh” “dâng hiến”... mù quáng rồi. Quẳng nó đi!
2) Quan hệ yêu đương, vợ chồng là đối tác; không phải chủ nợ - con nợ. Đừng đòi hỏi vô lối, cũng đừng thoả mãn đòi hỏi vô lối. Với mẹ thì việc thô bạo, đánh đập rất tệ; nhưng việc kiểm soát, ăn vạ, ép người khác cũng tệ chẳng kém. Với mẹ thì hình ảnh người vợ kiên quyết nhịn ăn bên mâm cơm chờ chồng cũng dở chả kém cảnh gã đàn ông hung hăng gào thét vào mặt bạn gái. Anh ta có bạn bè, con có bạn bè; anh ta mê bóng đá; con thích nghe nhạc, đọc sách…
Thay vì nhịn đói, tụt huyết áp để ép anh ta phải bỏ đám bạn về, rồi cả hai lao vào cãi nhau như hai con gà chọi; sao con không ăn no nê, đọc nốt quyển sách; hay lên mạng tán gẫu với những người bạn; rồi nở nụ cười vui vẻ mở cửa cho anh ấy? Luôn có khoảng trống cho mình; và để anh ta cũng thế, kể cả các lựa chọn khác. Không ai là chủ nợ, cũng không ai là con nợ trong tình yêu, con nhé!
3) Bản thân con và giá trị của con là quan trọng nhất, cao nhất, đáng giữ gìn nhất: trước khi làm gì hãy suy nghĩ 3 điều: > Điều này mang lại cho tôi những hay/dở thế nào? > Điều này ảnh hưởng đến người xung quanh tôi thế nào? > Tôi có chắc chắn muốn làm việc đó không? Điều 1 con chấp nhận được, Điều 2 giải quyết được, thì chỉ còn điều 3 là chính con. Khi đó mọi lời khen/chê đều chỉ có giá trị tham khảo.
Hãy vứt những khuôn mẫu, hình tượng, tấm gương, phẩm chất truyền thống… vào một ngăn tủ, thi thoảng bỏ ra tham khảo để tự điều chỉnh mình không làm tổn thương những giá trị xung quanh; nhưng không đấy làm kim chỉ nam; đường con con đi. Người ta đều thích màu hồng, con mặc màu xanh, chẳng sao! Chỉ cần biết chắc mình không vi phạm pháp luật và những nguyên tắc cộng đồng cơ bản, là được!
4) Luôn nhớ con có đủ chân tay đầu óc. Bạn trai con có gì con có thứ đó: được học hành, có sức khoẻ, ai cũng có hai chân hai tay… Hãy làm công việc của mình, đừng trông chờ “bờ vai”. Như thế bất công với người ta, và với chính mình; Học hành bao năm để làm gì mà phải chờ nghĩ bằng đầu người khác. Có chân tay để làm gì mà việc nhỏ cũng ngồi đợi. Không có người yêu đón thì có xe buýt, đi bộ… đừng ngồi đợi quá 15 phút, lãng phí cuộc đời. Một người đàn ông yêu thực sự không bao giờ để con ngồi chăm chăm nhìn cái điện thoại tối thứ Bảy chờ đợi; anh ta sẽ bằng mọi cách đến hoặc giải thích.
Nhỡ hẹn một lần, hãy tin tưởng, cuộc sống luôn có tình huống bất ngờ; nhỡ hẹn lần 2 hãy nghi ngờ; xâu chuỗi lại mọi việc tìm câu trả lời; nhỡ hẹn lần 3. Giải tán! Con chỉ có một trái tim và một thời tuổi trẻ, đừng lãng phí!
....
....
Còn nhiều điều lắm, mẹ sẽ viết dần dần. Mỗi ngày một ít, con nhé. Hãy cộng vào, theo phép tính: mạnh mẽ + độc lập + khôn ngoan = Hạnh phúc. Con yêu nhé!
[SƯU TẦM]
Mong tất cả phụ nữ trên thế giới này đều hạnh phúc
Mong tất cả phụ nữ trên thế giới này đều hạnh phúc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét