- Ui, tâm sự gì thế? tui có bỏ mất khúc nào hông he? - H đã quay lại, cũng nhanh dữ
- Đâu có gì đâu? đang nói xấu anh thôi mà. Sao lâu rồi không chở thằng nhóc qua nhà em chơi?
- Thôi đi em, định để con em nó ăn hiếp con anh hả? lần trước qua chơi, mới gặp mặt hà, mà con em đã lôi con anh xềnh xệch, thấy tội luôn.
- Vừa phải thôi ông ơi, con ông nhát quá trời, người ta rủ lên lầu chơi, mà không chịu đi chi, thì phải kéo chớ (nhớ đến thiệt mắc cười, hồi con của H 2 tuổi, H có chở qua nhà mình chơi, con bé nhà mình thấy có bạn thì mừng lắm, rủ thằng nhỏ lên lầu chơi nhà banh, mà thằng kia nhát quá không chịu đi, thế là con nhóc liền nắm áo lôi.Nó làm rần rần, làm thằng nhóc sợ quá, khóc ỏm tỏi.)
- Úi, con em nó dữ dằn quá, mai mốt mà làm xui, chắc nó nắm đầu con anh không quá - H cười hả hê
- Không đâu nha, làm rể nhà tui phải có điều kiện à, biệt thự 2 cái, xe hơi 3 chiếc, tiền nhà băng là phải 20 số trở lên nhá. Không phải khơi khơi là được.
Cả 2 người phá lên cười trước câu nói của mình, không khí đã bình thường. Cả bọn còn 8 nhiều chuyện nữa, rồi bỗng nhiên H trầm ngâm:
- Cuộc đời đúng là có chữ duyên, nếu ngày xưa em không trốn anh thì bây giờ chúng ta không thể có cuộc trò chuyện tay 3 này. Nếu giờ này em là bà xã của anh thì chắc chỉ có anh và Q hoặc Q và em ngồi cùng nhau mà thôi. Cũng hay, chúng ta giờ là bạn, theo một khía cạnh nào đó thì anh phục em. Em đã giữ cho chúng ta 1 tình bạn đẹp. Phải vậy không Q?!
- Ừa, một tình bạn mà đôi khi bản thân người trong cuộc không bao giờ muốn xảy ra - Q cười buồn.
- Muốn hay không thì cũng xảy ra rồi, uống mừng cho bộ ba chúng ta nào - H nâng ly và uống một hơi cạn ly.
Mải nói chuyện mà bọn mình không hay thời gian trôi qua nhanh chừng nào, đã gần 3g chiều, mình đành xin lỗi để về công ty. Nhưng H không cho, anh ấy bảo đã 10 năm rồi, chúng ta không gặp nhau 10 năm, em không nghĩ là mình nên thêm thời gian cho nhau à.
- Hà, thêm thời gian để làm gì H nhỉ?
- Chà hỏi khó à, chả để làm gì cả em, nhưng biết đâu chúng ta sẽ không còn cơ hội cho lần thứ 2 - Q nhíu mày
- Nói chung, bọn anh rất vui vì gặp lại nhau sau bao năm, cũng như rất hạnh phúc vì có em ngồi đây. Chúng ta như những người bạn ngày xưa, không phải lo về cơm áo gạo tiền. Chúng ta chỉ nói chuyện phiếm mà thôi. Lâu rồi, anh không có cảm giác mình trẻ như vậy. Em nghĩ sao? - H điềm đạm nói 1 hơi.
- Hai anh biết là em sẽ không thể từ chối mà, ok vậy thì 8 tiếp, hy vọng chủ quán nó không đuổi mình vì ngồi quá lâu.
- Em vẫn vậy, luôn biết pha trò để hóa giải vấn đề - Q lại trầm ngâm.
- Cuộc sống đôi khi cần những nụ cười, em luôn nhìn mọi vấn đề dưới cái nhìn hài hước và đơn giản hóa nó, có như thế em tồn tại đến nay, nếu như em chỉ biết buồn, than thân trách phận thì liệu gặp nhau, ta có tự nhiên như vầy được không?!
- Em thật sự hạnh phúc chứ - H & Q cùng đồng thời hỏi mình câu đó.
- Hì hì tất nhiên rồi, với em hạnh phúc đơn giản vầy nà, là khi em về nhà, em bực bội, cau có, luôn có người sẵn sàng nghe em nói mà không to tiếng càm ràm hay quát nạt. Hạnh phúc là khi người ta ngồi tỉ tê với em về công việc hoặc va chạm thường ngày. Với em, hạnh phúc đơn giản là sự chia xẻ cả hiện tại và tương lai. Em vốn nói nhiều và rất hay nói, vì vậy em biết khi em già đi em sẽ nói gấp đôi bây giờ. Thế nên em cần có người có sức chịu đựng đó để về già khỏi cô đơn. Thế thôi!!! Sống bám víu vào người khác quen rồi, em sợ già bị bỏ rơi lắm à.
- Em luôn có lý, anh đồng ý với em - H cười
- Thôi nhe, hết chuyện nói rồi à, em dìa, công ty nhiều việc lắm, khi khác sẽ lại 8 tiếp. Hai anh tự nói chuyện đi, uống vừa thôi, về nhà vợ rầy mệt à.
- Em nhất định bỏ rơi bọn anh lần hai àh, em ác thiệt - Q nhăn nhó
- Đóng vai ác quen rồi anh, giờ đóng vai thiện khó lắm. Vậy nhe, khi khác gặp.
Mình dứt khoát ra về, bởi mình biết, nếu tiếp tục, câu chuyện sẽ nhạt hơn và ...
Gọi cho ông xã cái, mình cần ai đó nghe mình nói ...
Mải nói chuyện mà bọn mình không hay thời gian trôi qua nhanh chừng nào, đã gần 3g chiều, mình đành xin lỗi để về công ty. Nhưng H không cho, anh ấy bảo đã 10 năm rồi, chúng ta không gặp nhau 10 năm, em không nghĩ là mình nên thêm thời gian cho nhau à.
- Hà, thêm thời gian để làm gì H nhỉ?
- Chà hỏi khó à, chả để làm gì cả em, nhưng biết đâu chúng ta sẽ không còn cơ hội cho lần thứ 2 - Q nhíu mày
- Nói chung, bọn anh rất vui vì gặp lại nhau sau bao năm, cũng như rất hạnh phúc vì có em ngồi đây. Chúng ta như những người bạn ngày xưa, không phải lo về cơm áo gạo tiền. Chúng ta chỉ nói chuyện phiếm mà thôi. Lâu rồi, anh không có cảm giác mình trẻ như vậy. Em nghĩ sao? - H điềm đạm nói 1 hơi.
- Hai anh biết là em sẽ không thể từ chối mà, ok vậy thì 8 tiếp, hy vọng chủ quán nó không đuổi mình vì ngồi quá lâu.
- Em vẫn vậy, luôn biết pha trò để hóa giải vấn đề - Q lại trầm ngâm.
- Cuộc sống đôi khi cần những nụ cười, em luôn nhìn mọi vấn đề dưới cái nhìn hài hước và đơn giản hóa nó, có như thế em tồn tại đến nay, nếu như em chỉ biết buồn, than thân trách phận thì liệu gặp nhau, ta có tự nhiên như vầy được không?!
- Em thật sự hạnh phúc chứ - H & Q cùng đồng thời hỏi mình câu đó.
- Hì hì tất nhiên rồi, với em hạnh phúc đơn giản vầy nà, là khi em về nhà, em bực bội, cau có, luôn có người sẵn sàng nghe em nói mà không to tiếng càm ràm hay quát nạt. Hạnh phúc là khi người ta ngồi tỉ tê với em về công việc hoặc va chạm thường ngày. Với em, hạnh phúc đơn giản là sự chia xẻ cả hiện tại và tương lai. Em vốn nói nhiều và rất hay nói, vì vậy em biết khi em già đi em sẽ nói gấp đôi bây giờ. Thế nên em cần có người có sức chịu đựng đó để về già khỏi cô đơn. Thế thôi!!! Sống bám víu vào người khác quen rồi, em sợ già bị bỏ rơi lắm à.
- Em luôn có lý, anh đồng ý với em - H cười
- Thôi nhe, hết chuyện nói rồi à, em dìa, công ty nhiều việc lắm, khi khác sẽ lại 8 tiếp. Hai anh tự nói chuyện đi, uống vừa thôi, về nhà vợ rầy mệt à.
- Em nhất định bỏ rơi bọn anh lần hai àh, em ác thiệt - Q nhăn nhó
- Đóng vai ác quen rồi anh, giờ đóng vai thiện khó lắm. Vậy nhe, khi khác gặp.
Mình dứt khoát ra về, bởi mình biết, nếu tiếp tục, câu chuyện sẽ nhạt hơn và ...
Gọi cho ông xã cái, mình cần ai đó nghe mình nói ...
Đúng là giữ được như thế này và mãi mãi như thế là quá hay. Chúc cả 3 gia đình đều hạnh phúc, bạn nhé.
Trả lờiXóa... rất là khoái cái câu cuối của bạn nha ;D
Trả lờiXóaKe ke, khoái nhất được khen. Merci!!
Xóa