Rảo qua một vòng các trang web chuyên về gia đình, thử làm 1 cái tổng kết sơ sơ, thì có hơn 70% các bài viết than thở về ba chồng, mẹ chồng, em chồng và nhà chồng. Nhất là cái khoản mẹ chồng, nào là mẹ chồng ganh tỵ với con dâu, mẹ chồng đỏm dáng, mẹ chồng hung dữ, mẹ chồng xét nét .... ôi thôi hàng tá những cái xấu của mẹ chồng mà rất hiếm những bài viết nói về tính tốt của mẹ chồng. Điều đó làm cho các nàng chuẩn bị làm dâu hay có ý đồ làm dâu như lạc vào mê hồn trận, mà chung quanh ta toàn là kẻ thù. Mình thấy như vậy không ổn, bởi thực tế, số lượng những mẹ chồng "sư tử" ấy không nhiều, và những bài viết kiểu này vô tình làm bức tường ngăn cách giữa mọi người với nhau.
Mình có 1 cô bạn, cưới được 2 tháng rồi, và cô ấy lúc nào cũng cảnh giác với mẹ chồng, dù rằng mình đã tiếp xúc với bác nhiều lần, mình khẳng định là bác ấy rất tốt. Thế mà cô nàng vẫn luôn phòng thủ và cảnh giác cao độ, bởi cô cho rằng mình đã đọc nhiều thông tin rồi, biết tỏng ý đồ của đa số mẹ chồng rồi, nên tốt nhất là đừng có thân quá, kẻo có ngày hối không kịp. Mình thì không nghĩ như vậy, bởi mình quan điểm rất đơn giản, đã gọi là mẹ thì mẹ chồng hay mẹ mình cũng như nhau. Sống thật với tính mình là tốt nhất và quan trọng là "biết điều" (thật ra thuật ngữ "biết điều" mình cũng không rõ lắm, chỉ là nghe hàng xóm khen mình biết điều, và cái sự biết điều đó làm cho hàng xóm thiện cảm và ba mẹ chồng hài lòng với mình). Có lẽ mình may mắn khi có một bà mẹ chồng rất hiền và dễ thương. Ngày đầu ra mắt má mình rất run, nhưng khi tiếp xúc rồi thì mình lại thấy thân thiện và dễ gần. Ngày đầu tiên làm dâu, mình mệt quá, ngủ luôn tới gần 8g sáng, mà ở quê 8g sáng là coi như gần trưa rồi. Mình đã rất là run, rón rén đi ra phòng khách, định xin lỗi má, nhưng vô tình nghe má với ba nói chuyện :"bà đừng có kêu vợ chồng nó dậy, tội nghiệp tụi nó mệt, để ngủ thêm tí nữa"; "tui đâu có kêu chi, sáng giờ tui làm nhẹ nhẹ, sợ tụi nó giật mình, mà tí con nhỏ dậy, ông đừng có la, dân thành phố mà chắc chưa quen, làm dâu xa lạ nó tủi thân". Trời, nghe ba má nói mà mình muốn khóc, tự nhiên thấy thương quá trời. Rồi bữa trưa, mình tranh thủ lúc má rảnh, mình nói "má, con xin lỗi, con mệt quá ngủ quên, có gì mai má kêu con dậy với nhe má. Với lại con ở SG nào giờ con đi học rồi đi làm, con không biết nấu ăn, có gì má dạy cho con nhe". Tưởng sao, má cười quá trời rồi nói luôn "giống má rồi, hồi má đi lấy chồng, má cũng hông biết nấu cơm, chiên trứng cũng không biết luôn, bà nội phải dạy đó. Hông sao đâu con, từ từ học, mà nói thiệt má nấu cũng dở, có ba con nấu ngon thôi". Mình đã ngạc nhiên quá cỡ, có ai đời má chồng mà đi khai hết tật xấu với con dâu hông?! thế mà má chồng mình làm vậy đó. Mình thương má chồng mình chỗ đó, rất chân tình. Má chồng là vậy, ba chồng càng dễ. Nghe ox nói, ba coi vậy chớ khó tính lắm, có 2 cô con dâu rồi, em là người thứ 3, mà ba hông có nói chuyện với 2 chị kia đâu. Mình cũng lo, nhưng dần thì cũng rõ, ba theo xưa, là phải lễ phép, tôn ti rõ ràng, thế nên mình tuân thủ tuyệt đối, đi thưa về trình đàng hoàng. Nhà quê, lúc nào cũng có hàng xóm qua trà nước, hễ gặp khách của ba, dù không biết là ai, mình cũng dạ thưa, chào hỏi. Chỉ vậy thôi, mà nghe ox báo lại, hàng xóm nói ông Năm (ba chồng thứ năm) có con dâu SG được lắm, không có phách lối, chỉ vậy thôi mà ba mát ruột, ba nói không uổng công tao trầu cau đi cưới. Thành ra, trong mắt mình ba chồng đâu có khó. Một điều mình thấy thú vị nữa là, ba chồng thương con dâu, nên sẽ là chỗ dựa vững chắc khi chồng làm sai. He he. Có lần mình với ox tranh cãi, tức quá mà không biết làm sao, thế là gọi điện về tâm sự với má. 30' sau, ox bị xử lý về cái tội không biết thương vợ, nói không biết nghe. Còn nhiều điều lợi từ việc hòa thuận với ba mẹ chồng. Mà ba mẹ chồng mình cũng không có cái thói mè nheo con cái phải chu cấp cái này hay cái kia. Thế mà bọn mình vẫn chu cấp cho ba má rất tự nguyện. Trong thâm tâm mình, đôi khi thấy thương ba má chồng hơn, vì ba má ở xa, con cái không ở cùng và được lo lắng đầy đủ như ba mẹ mình. Và một điều quan trọng nữa, mình thấy là ox mình cũng tôn trọng và thương yêu ba má mình hơn. Vậy đó, có thể có những bà mẹ chồng kinh dị, những ông bố chồng hắc ám, những cô em chồng ghê gớm nhưng tựu trung, họ chỉ là số nhỏ, không phải toàn thế giới đều như thế. Cái quan trọng là làm sao để thích nghi và tồn tại như câu "định mệnh mang chúng ta đến với nhau, nhưng chính chúng ta làm cho định mệnh tồn tại".
Post hình má chồng cho bà con ngưỡng mộ.
chị ơi, xin chị cho phép mh copy cái link của bài này post bên blog mh nha! :) mh cũng đang tính viết bài về mẹ chồng của mình, nên đi xin vòng vòng những bài giống vậy để làm ví dụ thêm. Chỉ copy link dẫn sang nhà chị thôi, không copy bài. Còn chị ngại, không được, thì cũng không sao đâu! :) Chị reply lại cho mh hoaicam1@gmail.com nha. Cám ơn chị. :)
Trả lờiXóa