Tối qua có một chuyện mà mình cứ mắc cười hoài, giờ phải ghi lại mới được. Chẳng là sau khi cho con Chipmun ngủ, mình đi phơi quần áo, lúc vào mình mở cửa nhẹ nhàng sợ nó thức giất, bất ngờ mình thấy ông xã đang ngồi ở góc bàn, xem cái gì chừng chăm chú lắm. Chắc lão đang coi cái gì thú vị lắm đây. Tiến đến gần lão êm ru như một con mèo rình mồi, mình nhìn xuống bàn…. Hóa ra lão đang coi “sổ liên lạc” của con gái. Lão xem rất kỹ từng lời nhận xét của cô giáo, lật qua lật lại trang có dán bông sen với lời khen cháu ngoan bác Hồ. Rồi lão nhìn hình con gái, lão mỉm cười. Đóng sổ lại, rồi mở ra, lão xăm xoi như thể trong cuốn sổ mỏng manh đó có chứa bảo tàng. Coi tới coi lui chừng 5 phút, lão lật lại trang chữ ký phụ huynh, ngồi ngay ngắn, nắn nót ký tên, ghi họ tên đàng hoàng. Lại ngắm ngía, lại cười tủm tỉm. Lại bỏ xuống bàn, rồi lại cầm lên coi, rồi lại cười. Mình hết chịu nổi liền khều nhẹ lão. Có chút giật mình, lão kéo tay mình ngồi xuống rồi thì thầm: “hôm nay nhận sổ liên lạc, lần đầu tiên ký tên vào chỗ phụ huynh, tự nhiên anh thấy vui vui. Anh không nghĩ một thằng như anh lại có con ngoan và dễ thương vậy. Anh không nghĩ một ngày nào đó, anh cũng có con gọi mình là ba. Anh vui lắm, rất vui”. Ôi! Ông xã!
Đúng ròi. Mẹ hãy khoe con gái với ba nhìu vào, con gái có tật xấu gì thì mẹ giấu nhẹm đi nhé. Ke ke ke... đùa thôi! Các bố nhà mình rất yêu con gái chính vì con gái có nhìu ưu điểm mà các bố khôgn thể thấy ở con trai đâu :-)
Trả lờiXóaAnh xã bạn quen quá, quen quá. Chắc chắn tôi gặp rồi, chịu không nhớ ra :)
Trả lờiXóaBác Phú: quen thật hả, ox em tên Lưu. Lúc trước làm bên bảo hiểm Petro đó. Có khi nào bác Phú mua BH hông he. Vì bác Phú có xe mà.
Trả lờiXóa