Ừa, tháng 10 đã qua, có nhiều việc cần ghi lại để nhớ:
1. Nghỉ 1 ngày về quê dự đám cúng ông tổ nhà chồng, bỏ con gái ngủ với bà ngoại 1 đêm thương ghê. Ông chồng của mình mắc cái bịnh nói quá, lão bảo tối về phải thức đêm, phải phụ má tùm lum tà la, làm mình tưởng căng lắm. Hóa ra đơn giản hơn nhiều, tối 7g về tới nhà, thấy ba đang ngồi uống trà tỉnh queo, mình hỏi "ủa, ba không qua nội hả ba? - ông tỉnh bơ "ba mệt, ở nhà, ngày mai qua cũng không sao con, tí má bây dìa bây giờ, ở bển chi cho đông, có gì đâu." Vậy mà lão chồng cứ rần rần, làm mình tưởng tối sẽ bận rộn lắm, chuẩn bị cả tâm lý thức đêm nữa chứ, đáng ghét!. Chừng 9g, má với út Minh về, má thong thả đi tắm, nằm võng ăn bánh nói chuyện, đâu có gì là gấp gáp như thể phải nấu nướng tiếp khách, má biểu mình ngủ sớm, mai thức sớm chút, có thế thôi. Điên với ông chồng già.
Sáng 6g thức dậy, má đã đi rồi, ba dặn cứ từ từ đâu có gì gấp, ăn sáng cái rồi qua. Vậy là mấy anh em (chỉ có mình là dâu, còn lại là bên nhà chồng), chạy xe xuống chợ, ăn sáng uống cafe xong, tình tang đi qua lăng.
Lăng buổi sáng cũng chưa có gì, nhưng hôm nay tự nhiên có công an, dân phòng nhiều, hóa ra có 1 bà khách bị đột tử, chết ngay trong lăng, công an xuống làm biên bản. Cũng giải quyết nhanh chóng thôi, vì ai cũng biết lăng ông có lễ cúng lớn (cũng cỡ lăng ông bà chiểu), dọn dẹp lẹ cho bà con vào lễ. Người nhà sau khi kiểm chứng, cũng biết bà cụ bị đột quỵ đã đem về nhà mà không truy cứu gì. Đến chừng 10g thì xong, nhạc lễ chuẩn bị đâu ra đó, 11g thì các hương chức hội tề của các đình khác qua cúng, cũng đông lắm.
Mình thì nào giờ cũng chả biết làm gì, cứ lăng quăng qua lại, ai nhờ gì thì giúp. Thấy mấy bà, mấy cô làm đồ chay, mình cũng bon chen vô coi, rồi thấy người ta tỉa bông hoa, mình cũng nhào vô phụ (làm rần rần vậy chớ mà được trọng dụng lắm nhe). Bà Mười bếp trưởng nổi tiếng là khó tính, nhìn mình làm hồi phán cho 1 câu "nhỏ này dân sài gòn mà khéo tay bây, coi được à". Mình chỉ cười cười "dạ, mẹ con dạy có nhiêu hà". Tưởng bà Mười khen cho vui thôi, ai dè một hồi mình có điện thoại, chạy ra ngoài nghe, rồi tiếp khách dùm ông xã, không trở vô bếp được, thế là bà Mười sai anh Tư đi kiếm "mén nhỏ, trốn đâu bà Mười bả tìm em nãy giờ, vô lẹ coi bả kêu gì". Chạy riết vô coi sao, thấy bà Mười om sòm "mầy chạy đi đâu vậy, mấy thím không có con làm coi không được, vô phụ tỉa lại mấy con bồ câu dùm con, mày khéo tay mần coi đẹp, mấy bà kia mần thấy ghê quá, ai dám ăn". Trời, được trọng dụng dữ hè! Chưa hết nhe, đang làm ngon lành, má chồng vô hỏi "thằng lưu đâu con, 2 đứa ăn uống gì chưa mà qua", vậy là mấy bà kia hỏi tới:
- ủa, nhỏ này bà con sao bà năm?
- Bà con gì, nó dâu tui đó, vợ thằng sáu Lưu
- Nó ở sài gòn ha?
- Ừa, dân sài gòn mà, đi làm ở trển, lâu lâu mới dìa
- Hèn chi, tụi tui không biết, mà nó cũng giỏi quá hé. Bà Năm có phước quá chớ.
Có bấy nhiêu thôi, mà má chồng cười tươi như hoa.
2. Sinh nhật năm nay không có thời gian đãi bạn bè, vậy mà cũng nhận được quá trời quà tặng, cái nào cũng thích. Chỉ buồn là SN con gái không có tổ chức, nên không có chụp hình gì. Sang năm làm bù vậy
Cái này của Phương Ù nè
Của mấy em phòng nội địa
Của Cô Tư