Thứ Năm, 19 tháng 4, 2012

TÒA ÁN LƯƠNG TÂM!

(Đây là 1 câu chuyện có thật tại Indonesia)
Trong phòng xử... án, chủ tọa trầm ngâm suy nghĩ trước những cáo buộc của các công tố viên đối với một cụ bà vì tội ăn cắp tài sản. Bà bị buộc phải bồi thường 1 triệu Rupiah. Lời bào chữa cho lý do ăn cắp của bà vì gia đình bà rất nghèo, đứa con trai bị bệnh, đứa cháu thì suy dinh dưỡng vì đói. Nhưng ông chủ quản lý khu vườn trồng sắn nói, bà ta cần phải bị xử tội nghiêm minh như những người khác.
Thẩm phán thở dài và nói : "Xin lỗi, thưa bà...” Ông ngưng giây lát, nhìn ngắm bà cụ đói khổ: “Nhưng pháp luật là pháp luật, tôi là người đại diện của Pháp luật nên phải xử nghiêm minh. Nay tôi tuyên phạt bà bồi thường 1 triệu Rupiah cho chủ vườn sắn. Nếu bà không có tiền bồi thường, bà buộc phải ngồi tù 2 năm rưỡi.”
Bà cụ run run, rướm nước mắt, bà đi tù rồi thì con cháu ở nhà ai chăm lo? Thế rồi ông thẩm phán lại nói tiếp: “Nhưng tôi cũng là người đại diện của công lý. Tôi tuyên bố phạt tất cả những công dân nào có mặt trong phiên toàn này 50.000 Rupiah, vì sống trong một thành phố văn minh, giàu có này mà lại để cho một cụ bà ăn cắp vì cháu mình bị đói và bệnh tật.”
Nói xong, ông cởi mũ của mình ra và đưa cho cô thư ký: “Cô hãy đưa mũ này truyền đi khắp phòng và tiền thu được hãy đưa cho bị cáo!”
Cuối cùng, bà cụ đã nhận được 3,5 triệu Rupiah tiền quyên góp, trong đó có cả 50.000 Rupiah từ các công tố viên buộc tội bà, một số nhà hảo tâm khác còn trả giúp 1 triệu Rupiah tiền bồi thường, bà lão run run vì vui sướng. Thẩm phán gõ búa kết thúc phiên toà trong hạnh phúc của tất cả mọi người.
Đây là một phiên tòa xử nghiêm minh và cảm động nhất mà tôi được biết, vì tất cả chúng ta đều phải chịu trách nhiệm với cuộc sống xung quanh chúng ta, vị thẩm phán đã không chỉ dùng luật pháp mà còn dùng cả trái tim để phán xét.

Thứ Hai, 9 tháng 4, 2012

NAM - BẮC

Nhân đọc 1 bài viết bên blog của chị Trăng quê, mình cũng đăng tải 1 bài về Bắc - Nam như sau:

SÀI GÒN và HÀ NỘI
Cà phê
Cà phê Sài Gòn với những hàng ghế xếp thẳng hàng như trên xe bus
Cà phê Hà Nội chen chúc với hai đôi tình nhân cùng xếp chung một bàn
Sài Gòn: Ít Cafe + ít sữa + đá + đá + đá \... + đá = 1 ly phê sữa đá,
xong cafe có 1 ấm trà to tướng \... chan vào cafe uống \ ? hết lại có thêm (kô cần xin)
Hà Nội: Cafe + sữa + 2 cục đá = cốc nâu đá, xin mỏi miệng đuợc cốc nước lọc

Ăn trưa
Cơm trưa Sài Gòn với tô canh khổ qua hai ngàn rưởi
Cơm trưa Hà Nội với bát nước rau dầm sấu không lấy tiền

Gọi điện ngoài đường
Ở Sài Gòn, bạn hãy dừng xe - dắt lên vỉa hè - quay ngược đầu xe - nếu không muốn chiếc điện thoại của bạn cuốn theo chiều gió
Ở Hà Nội, bạn hãy đứng giữa ngã tư tấp nập người qua để nói chuyện điện thoại - cho cả thế giới biết bạn là ai

Cảm ơn
Ở Sài Gòn, bạn dửng dưng khi thấy cô receptionist cúi gập người chào bạn
Ở Hà Nội, bạn xúc động đến sững sờ khi thấy ai đó nói lời cảm ơn

Cơn mưa
Mưa Sài Gòn giống tính tình các cô gái Sài Gòn - đỏng đảnh nhưng mau quên
Mưa Hà Nội giống tính tình các cô gái Hà Nội - âm ỉ và dai dẳng

Ăn mặc
Ở Sài Gòn, bạn có thể mặc quần short, dép lê đàng hoàng vào Rex
Ở Hà Nội, bạn có thể thấy các bác xe ôm mặc đồ vest đứng chờ khách bên Bờ Hồ

Xe máy
Ở Sài Gòn, họ gọi chiếc xe gắn máy của bạn là xe hai bánh
Ở Hà Nội, họ coi chiếc xe máy của bạn là xe có động cơ

Giao thông
Ở Sài Gòn, bạn có thể vượt đèn đỏ thoải mái - nhưng chớ có đi vào phần đường xe hơi
Ở Hà Nội, bạn có thể lượn lờ trước mũi xe hơi - nhưng đừng có dại dột mà rẽ phải tùy ý

Ở Hà Nội: Đèn đỏ không được rẽ phải
Ở Sài gòn: Đèn đỏ có nơi còn được quẹo trái

Trà đá
Ở Hà Nội, một cốc trà đá của mấy bà hàng nước giá năm trăm đồng
Ở Sài Gòn, cốc trà đá đó có thể pha làm bốn ly nhưng lại miễn phí

Ăn phở
Tô hủ tíu mì Sài Gòn được bưng ra với tô được đặt trên chiếc đĩa
Bát phở gà Hà Nội được khuyến mại với ngón tay cái của con bé bưng bê

Giầy vớ
Đàn ông Hà Nội có thể đi giày mà không cần mang vớ
Con gái Sài Gòn có thể đi vớ mà không cần mang giày

Con đường:
Hà Nội: Đường, phố, ngõ, ngách
Sài Gòn: Đại lộ, đường, hẻm, hẻm

Dao dĩa: 
Khi bạn nói: "Cho tôi thêm một cái dĩa" với người bồi bàn
Ở Hà Nội: Người ta sẽ mang cho bạn một cái nĩa
Ở Sài Gòn: Họ sẽ mang cho bạn một chiếc đĩa

Tỏ tình:
Khi bạn nói với một cô gái: "Thế em có yêu anh không?"
Con gái Hà Nội: "Nếu nói không thì saỏ"
Con gái Sài Gòn: "Tại sao lại không nhỉ!"

Ăn sáng: 
Khi bạn nhận lời đề nghị của người bạn: "Đi ăn sáng với tớ nhé?"
Ở Hà Nội: Hoặc là bạn có nhiều hơn 20 ngàn, hoặc là chả cần xu keng nào!
Ở Sài Gòn: Điều kiện cần và đủ: Bạn có tối thiểu 10 ngàn trong túi!

Dạ vâng:
Khi phụ huynh người yêu bạn có lời mời bạn đến nhà dùng bữa
Ở Hà Nội: Bạn nói: "Dạ, vâng!"
Ở Sài Gòn:! Đã "Dạ" thì khỏi cần "Vâng"

Chào hỏi:
Khi bạn chào phụ huynh bố mẹ người yêu trước khi ra về
Ở Hà Nội: "Cháu chào cô cháu về!"
Ở Sài Gòn: "Con thưa dì con dzìa!"

Giàu có:
Bạn được coi là giàu có khi...
Ở Hà Nội: Bạn có rất nhiều tiền
Ở Sài Gòn: Bạn tiêu rất nhiều tiền

Uống bia
Hà nội: Bia hơi, lạc rang, 9 giờ phắn
Sài Gòn: Chai lạnh, đá to, nồi lẩu, nửa khuya dzìa

Xôi:
Hà Nội: Gói lá khoai hay lá sen, xôi đồ bằng chõ
Sài Gòn: Cho vào hộp, hay bịch nylon, cơm nếp nấu bằng nồi

Phở:
Hà Nội: Khó mà thiếu mì chính, quẩy
Sài Gòn: Làm sao ăn phở được khi mà không có rau, giá và tương đỏ (hoặc đen)

Siêu thị:
Hà Nội: Đắt đỏ, hàng hóa kô thiết thực
Sài Gòn: Thuận tiện, giá rẻ như chợ. Là nơi thư giãn mỗi cuối tuần cả gia đình

Nhà sách:
Hà Nội : Nhân viên hách dịch
Sài Gòn : Vào đọc chùa thoải mái, nhất là các em bé, có thể ngồi tại chỗ đọc mà không sợ bị đuổi

Chùa chiền:
Hà Nội: Bước chân vào là thấy lõng nhẹ bẫng, hỉ nộ ái ố đã để lại ở phía ngoài cửa
Sài Gòn: Không gian ồn ào, không tịnh

Tào phớ:
Hà Nội: Lát mỏng, em nhớ ngày xưa hay hớt bằng vỏ con trai!
Sài Gòn: Lát dày cục, có gừng trong nước đường chứ không phải là hoa nhài

Chè:
Hà Nội: Ăn trong cốc, bát nhỏ
Sài Gòn: Thường có nước dừa. Vội thì cắn 1 góc bịch chè và mút

Cắt chanh:
Hà Nội: Bổ ngang
Sài Gòn: Bổ dọc 2 bên, bỏ phần giữa

Lơ đễnh đụng phải xe dừng đèn đỏ đằng trước
Hà Nội: Fẹc đoẹ mịa @%$^&*
Sài Gòn: Nạn nhân chỉ quay lại xem thủ phạm là ai rồi... chờ đèn xanh tiếp

Cây xanh:
Hà Nội: Nhớ phố hoa sữa Nguyễn Du, hàng sấu trên Trần Hưng Đạo
Sài Gòn: Me xanh đường Trần Văn Thủ, cây sao trên Ba tháng hai

Nước canh rau muống:
Hà Nội: Sấu, chanh
Sài Gòn: Me, chanh

Tán gái:
Gái Hà Nội: dễ tán, khó bỏ
Gái Sài Gòn: dễ bỏ, khó tán

Cuối tuần:
Hà Nội: cả gia đình quây quần nấu nướng ăn tươi
Sài Gòn: đi ăn tiệm

Chất chơi và chất chiến
Hà nội: Xe đẹp, điện thoại nhỏ, áo bỏ trong quần nhưng hỏi tiền thì x có\.
Sài gòn: 5 số 67, TaK X đời đầu, áo phông quần sóc, hỏi tiền : Chú cần nhiêu???

Chợ tình
Chợ tình Sài gòn: Anh hai có sài em hông
Chợ tình Hà nội: Chơi gái không đại ca

Xe
Hà Nội : hiếm gặp những xe đời cũ
Sài Gòn : những xe viện bảo tàng cho mượn vẫn lưu hành đầy trên đường phố

Vá xe
Sài gòn : Vá xe lúc nửa đêm... em xin 5 ngàn thôi
Hà Nội : Muộn rồi em ơi, 50 nghìn anh vá cho

Hồ
Sài Gòn : Hồ con rùa to mà nhỏ , nhỏ mà to
HÀ nội : Các hồ đều bé dần lại

Xe khách
Sài gòn : Đi xe đò !!! 1 người 1 ghế ( số ghế đàng hoàng ) kô đón thêm nếu đã đầy
Hà Nội: Anh ngối xích vào , cho người ta ngồi với !!!!!!!

Sài Gòn : Website mấy trường đại học tự làm ra
Hà Nội : Tự lấy mấy website của người ta về làm

Sài Gòn: Ra đường đầu tóc chỉnh tề
Hà Nội: Đội nón tai bèo tà rề rề dạo phố

Shopping thì Hà Nội thua đứt TPHCM rồi:
HN: Mới sáng sớm ngày ra mà đã mặc cả kinh thế, đi đi ko để còn đốt vía nào!
SG: Cám ơn anh. Lần sau lại ghe'' em nha.

Tức mình chửi nhau (nhẹ nhàng, heh heh heh):
HN: Đồ dở hơi
SG: Quân mắc dịch

Hài:
HN: Nặng về lời nói.
SG: Nặng về cử chỉ.

Hà-nội: Vào quán, ngôi lâu (hơn 30ph) là bị đuổi!
Sài-gòn: Vào quán, muốn ngồi bao lâu thì tùy!

Người Hà-nội: nói dài dòng nhưng khó hiểu!
Người Sài-gòn: nói ngắn gọn nhung dễ hiểu!

Tiệm Internet
Hà-nội: ít nhưng rẻ!
Sài-gòn: nhiều mà mắc!

Nhà cửa:
Hà-nội: rộng và sâu
Sài-gòn: nhỏ và ngắn

Về đồ ăn:
Người HN hay ăn mặn
Người SG hay ăn đồ ngọt

Phong cách sống:
Người HN ra ngoài ban ngày, đêm về với u nó
Người SG ban ngày ở với vợ, ban đêm ra ngoài nhậu với bạn

Ở HN: nếu bạn gọi cái tẩy thì nó sẽ là cái tẩy
Ở SG: nếu bạn gọi cái tẩy, họ sẽ mang đến cho bạn một ly nước đá

Thuốc lá:
Ở HN, rất dễ dàng gọi 1 bao VINA
Ở SG, em chỉ có Mèo thôi anh Hai

Biển quảng cáo:
Ở HN, phải mang tính lịch sự, trang trọng
Ở SG, càng hài ước càng thu hút mọi người

Người Hà Nội gọi người yêu là anh yêu, em yêu
Người Sài Gòn gọi người yêu là ông xã, bà xã

Gọi điện về việc kinh doanh:
Hà Nội: chú là con ai đấy?
SG: mang kế hoạch kinh doanh đến ta cùng bàn nhé!

Phát triển dự án:
SG: Làm thế nào để tự mình tạo lãi nhanh nhỉ?
HN: Thế Trung ương cho bao nhiêu tiền?

HN: Yêu vẫn phải giữ
SG: Yêu là hết mình luôn

Giục người bán hàng gói nhanh lên:
SG: Vâng em làm ngay đây
HN: Làm gì mà cuống lên thế! Muốn nhanh biến sang hàng khác!

Khi khách đến nhà :
HN : Mời bác dùng cốc chè tươi ạ
SG: Tí !!! Con chạy ra quán bà Ba mua chai nước ngọt về coi

2 người bạn nói chuyện với nhau :
 HN: Tớ nói cho cậu nghe cái này nhé
SG: Eh tao nói cho mày nghe cái này nè

Khi ai cho mình cái gì
HN: Vâng quí hóa quá
SG: Trời ơi dữ hông

Khen đồ ăn ngon
HN: Ngon tuyệt cú mèo
SG: Ngon bá chấy bò chét

Khen vật gì to:
Hà Nội: To vật vã.
Sài Gòn: Bự bành ki

HN : mất điện, mất nước
SG : Cúp điện, cúp nước

Con gái SG : da rám nắng, nói năng dễ thương
con gái HN : da trắng , lạnh lùng khó bắt chuyện

Người SG nói: dễ hiểu
Người HN nói: suy nghĩ trước khi hiểu

Hà nội: chị ơi cho em cái túi nylon
Sài gòn: chị ơi cho em cái bịch xốp

Nói về ngu:
Hà nội: ngu hết phần chó
Sài gòn: ngu như heo.

Về hoa quả:
Hà nội gọi quả táo là quả táo,
Sài gòn gọi quả táo là trái bom

Hà nội gọi quả dứa là quả dứa
Sài gòn gọi quả dứa là trái thơm

Uống bia
Hà nôi: Chai bia được rót quay vòng cho nhiều ly
Sài gòn: Chai của ai người ấy uống

Uống rượu:
Sài gòn: Rượu sẽ phải uống cùng với nước đá và vài lát chanh
Hà nội: Bắc cạn và không được ...giảm sóc

Khách sạn:
Sài gòn: Khi bạn dừng xe, sẽ có người mở cửa và giúp bạn bê đồ
Hà nội: Có thể bạn sẽ phải gọi rát cả cổ mà chưa thấy lễ tân đâu

Sinh viên và cave:
Sài gòn: nhiều em sinh viên trông như cave
Hà nội: nhiều em cave trông như sinh viên

Có những dòng sông, chúng giống nhau đến lạ:
Sông kim ngưu ở hà nội
Kênh nhiêu lộc ở Sài gòn

Sài Gòn gọi là xí muội
Hà Nội gọi là ô mai

Hà Nội: Mời cơm ... ứ dám ăn
Sài Gòn: Mời cơm là ... phải ăn

Hà nội : Đổi tên công viên Lê Nin thành công viên Thống Nhất
HCM : Đổi tên dinh Độc Lập thành hội trường Thống Nhất

Hà Nội : Đường Giải Phóng chạy ra QL 1.
HCM: Đường Hà Nội chạy ra QL 1.

Hà nội: Gội đầu thư giãn
 Sài Gòn: Hớt tóc thanh nữ và hớt tóc máy lạnh
Thực ra vào trong đó thì như nhau

Hà Nội: đèo em nhá
Sài Gòn: chở em

Uống Cafe
Ở Sài gòn: thường uống cafê có nhiều đá vào buổi sáng trước khi đi làm
Ở Hà nội: thường uống cafe khi đi chơi vào buổi tối trước khi ..đi ngủ

Nếu bạn gọi một ly nâu
Ở Sài gòn: bạn sẽ được chủ quán mang cho một ly cà phê đen
Ở Hà nội: bạn sẽ được 1 ly cà phê có thêm sữa

Nếu bạn muốn uống cà phê sữa
ở Sài gòn: cho xin 1 ly bạch sửu
Ở Hà nội: nếu bạn gọi 1 ly bạch sửu bạn sẽ nhận được câu trả lời - không có, hoặc bạn bị coi là...hâm.

Thứ Sáu, 6 tháng 4, 2012

THÁNG 4 !!!

Ừa tháng 4 thì sao?!
* Bà nội vào bệnh viện gần 10 ngày, bác sỹ chuẩn đoán xơ gan, bụng đã to lên. Sau vài đợt vô thuốc tích cực, đã giảm phần nào. Có lẽ tuần sau sẽ được về nhà, bác sỹ bảo có thể chữa khỏi, nhưng vẫn cần chuẩn bị tâm lý, vì bà đã hơn 80. Buồn, song ai cũng đoán trước được điều này, vậy nên làm gì cho bà vui, ai cũng làm. Có hoạn nạn mới thấy quý gia đình, mỗi người góp 1 chút sức lực, có thể bận rộn hơn, vất vả hơn, nhưng ai cũng hiểu, mình làm chút gì cho bà vậy là được.

* Mẹ chỉ còn uống thuốc 1 tháng nữa là khỏe, tháng cuối này, thuốc hành quá. Ăn không được, ngủ cũng không được, mẹ ốm quá. Nhưng chăm cỡ nào cũng bị la, thiệt khó chiều. Ép mẹ ăn vì sợ ốm không đủ sức vậy mà mẹ cũng mắng, ăn hay không là chuyện của tao, bọn bây đừng có lên mặt, nói hoài mệt quá. Tao chết cũng kệ tao, chăm người không mệt, mà nghe chửi mệt, Xì trét quá đi, đôi khi muốn hét lên, sao mẹ không thông cảm cho bọn con nhỉ, đi làm cả ngày, tối về chăm con, dọn dẹp nhà cửa, ra vô bệnh viện chăm bà. Ba cứ thấy mẹ rầy là mắng theo, bọn này nó vô cảm. Buồn thiệt là buồn.

* Nhỏ bạn gọi điện tâm sự buồn, ba tao bị ung thư xương mày ơi, giai đoạn 2 rồi. Tội ổng quá, đi hóa trị 2 lần mà không thấy đỡ, bác sỹ cũng nói tụi tao nên chuẩn bị tâm lý. Rồi bổng dưng nói nổi giận, mịa nó, mấy thằng bác sỹ ôn dịch, ba tao bị đau gần 1 tháng, tao đưa ổng đi xét nghiệm, citi tùm lum, cái gì nó cũng bảo ok, không sao, mụn nhọt thôi, nóng trong người nên bị. Tao thấy uống thuốc không hết, tao chở vô chợ rẫy, bác sỹ trong đó chửi tao sao đưa vô trễ. Mà tao đưa ba tao đi xét nghiệm ở Hòa Hảo đàng hoàng. Tao tức chết được, giờ không lẽ tao chém thằng bác sỹ ở đó rồi tao đốt cái trung tâm xét nghiệm luôn. Rồi thì nó khóc hu hu! biết an ủi nó gì đây. Khám bịnh ở VN là hên xui mà...

* Sáng xếp than, đi khám bịnh ở ung bướu mệt quá, chờ lâu quá. Ngạc nhiên, ủa anh bị gì vô đó? Không, má anh bị ung thư tử cung, anh đưa vô xạ trị, mới phát hiện tuần rồi, nhưng cũng giai đoạn 2 không biết có trị được không, thôi thì còn nước còn tát. Lại ung thư, sao dạo này nhiều bịnh liên qua ung thư vậy trời. Nghe mà sợ hết cả người. Cầu trời cho mẹ mình mau khỏi bịnh. Nhân tiện, đang rên rỉ, ông boss cũng nổi khùng làm một hơi, mấy cái con y tá trong cái bịnh viện đó là cái đồ thất đức, tụi nó chui dưới đất lên nên không có giáo dục, bịnh nhân toàn người già, đáng ông bà nội nó, mà nó mắng xơi xơi, nói trỏng không. Anh bực quá, mới cự nó, nó đòi kêu bảo vệ vì anh làm mất trật tự, anh ghét, gọi thẳng giám đốc bịnh viện luôn. Một hồi bác sỹ gì đó phải ra dàn xếp, xin lỗi đó chớ. Nghĩ lại còn bực, mình dân Sài gòn mọc nanh mà nó còn ăn hiếp vậy, dân tỉnh lên nó còn coi thường cỡ nào, đúng là đồ vô giáo dục, mất dạy... Mình nghe xong chỉ hỏi 1 câu : vậy rồi bác sỹ có khám cho mẹ anh không? - Không, nó kêu dìa xét nghiệm lại, còn thiếu xét nghiệm gì đó, coi phải hành hạ người ta không?! - anh thấy chưa, anh có mắng mỏ cỡ nào thì cũng bị hành thôi, vì nó độc quyền mà, coi như hên xui đi anh ơi!!!

* Bữa nay, bị trúng gió hay sao, nhức đầu quá trời, nhờ mấy em trong văn phòng đánh gió rồi mà vẫn không đỡ, oải quá. Mình đi mua thuốc, gặp phải cô dược sỹ thật dễ thương, cô ấy cho thuốc, hướng dẫn tận tình, giải thích rõ ràng và nhất là bán thuốc rõ nguồn gốc, không có cắt cắt lột vỏ bỏ như mấy nhà thuốc khác. Cô ấy bảo, thuốc thì ai bán cũng như nhau, quan trọng là uống sao cho đúng và đừng có lợi dụng để bán thuốc đắt. 2 ngày thuốc của mình, mỗi lần 4 viên thuốc mà chỉ có 15.000đ. Chưa biết thuốc hiệu quả tới đâu, nhưng cái cách cô ấy bán thuốc hoàn toàn thuyết phục mình. (mình luôn có cảm tình với những người tên Phương - cô dược sỹ tên Túy Phương).

* 15/4 - sinh nhật chồng ròm. Mua gì tặng anh í đây????

Thứ Tư, 4 tháng 4, 2012

NỖI ÁM ẢNH CỦA ĐỜI TA!!

Rất tích cực giúp mẹ nhé - xếp quần áo nè
Tập trung cao độ, đổ cả mồ hôi
Lắng nghe mẹ chỉ cách làm
Nhiều chi tiết quá, nhớ không hết - pó tay
Xong 1 cái rồi, cười khoe chiến tích nào
Xinh chưa?!
Trầm ngâm này
Tập trung này
Chán rồi nà
Nhiều quá hà 
 Nỗi ám ảnh này là nặng ký nhất (nghĩa đen lẫn nghĩa bóng)
Làm tiếp thôi
Xong rồi thì chơi với ba
Cưỡi lên lưng ba thật khoái
Khoái chưa