Rất khoái giữ & chơi với em
Không được giành em của Nghi
Em ho rồi, ôm em cho bớt ho
Ôm chặt quá, em khó chịu rồi
Nhìn cũng giống nhau quá chứ
Em không thích bị ôm!
Cười nào!
Hai chị em bằng tuổi đấy nhá!
Chuyện là nhân chuyến về quê, thấy con trai của cô em họ dễ thương, Lùn nhà ta khoái lắm, cứ theo đòi ẵm hoài. Đến nỗi nó quyết định bắt em về nuôi. Nàng ta đi theo bà Mười (là bà ngoại của cậu nhóc đó đó), và xin xỏ rất lễ phép như sau:
- bà Mười ơi, cho con xin em tí đem về nuôi nhe.
- em uống sữa nhiều lắm à, con có sữa cho em hông
- dạ có, con hông uống sữa nữa, con cho em.
- Ừa, vậy con đem về đi.
Kết quả là đến lúc về, nàng nhất định phải bắt em tí đi theo, nhưng em tí bị chị của em tí không cho đi, chị của em tí giữ em tí chặt lắm. Thế là nàng chạy ra kêu mẹ:
- Mẹ, mẹ ẵm em ra xe trước đi, con ẵm hông nổi, con quánh chị Ti cho mẹ ẵm em (thế chiến thứ II bùng nổ, một cảnh tượng không nhịn cười nổi, đứa thì ôm em khóc, đứa thì ra sức giựt, đứa thì hét nhoi trời, y như phin)
Cái này gọi là xin hông được thì giựt nè. Mẹ phải dụ là:
- Em còn bé lắm, con để dì nuôi cho nó lớn rồi mình hãy bắt về hé, chứ con đem về, mà không có mẹ, em bé khóc tội nghiệp lắm.
Nàng tư duy coi bộ cũng lâu, rồi cũng ok
- Thôi dzậy, mình cho nó ở lại với mẹ nó há, mai mốt lên bắt nó về chơi sau. Bà mười nhớ giữ nó cho con, lần sau con lên con bắt.
Nghe nàng nói mà hết cả hồn, yêu thương nhiều hóa ra ít kỷ nhỉ!